[Thập Niên 90] Một Chiêu Đệ Trọng Sinh

Chương 235: Một mình sinh sống (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Chợ Tương Dương là nơi cũng giống như chợ buôn bán sỉ sản phẩm ở thành phố G, tuy nhiên có rất nhiều cửa hàng là lều quán cấp bậc cũng thấp hơn. Có cửa hàng đến cả bao nilong cũng không nỡ đưa mà đựng đồ vật và trong túi đen đựng rác đưa cho khách hàng.

Dư Tự Tân bán sỉ khăn lông, bồn rửa mặt nhỏ, miếng bông tán bọt và những thứ lặt vặt khác. Lâu sau cô mới đi ra khu phố bán đồ trang điểm nhưng cũng chỉ mua được mấy thỏi son môi cùng hai hộp phấn trang điểm.

Nếu như nghiêm túc tìm hàng hoá ở chợ Tương Dương là có thể tìm được rất nhiều thứ tốt. Ở khu phố bán quần áo Tống Thi Viễn chọn được cho Dư Tự Tân hai chiếc áo dệt kim hở cổ lông dê, một chiếc áo khoác nỉ còn có thêm ba bộ quần áo mua thu. Hải Thị đã chuẩn bị sang mùa, em gái còn chưa có bộ đồng phục quần áo mùa đông gì. Mùa đông năm trước hầu hết thời gian mấy cô đều ở trong nhà xưởng, một chiếc áo khoác cũng có thể đi qua mùa đông nhưng mà ở Hải Thị lại không thể được. Haiz là do không kịp để đi đến trung tâm mua sắm tốt.

Có một đại sảnh viễn thông trên phố trước cổng chợ, Tống Thi Viễn mua một chiếc thẻ điện thoại di động còn bỏ thêm hai mươi tệ chọn một dãy số dễ nhớ. Người làm thuê nhận ra được chiếc điện thoại di động của cô ấy: “Ồ, có phải là hàng nhập khẩu song song từ Hồng Kông không?

Chiếc di động này là lúc Tống Thi Viễn đi nhập hàng ở Hồng Kông đặc biệt mua về để chuẩn bị cho em gái, là một thương hiệu của Pháp, bộ dáng nhỏ nhắn đẹp mắt cũng có biểu hiện chữ giản thể tiếng Trung, rẻ hơn bốn trăm tệ so với thành phố G.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 31%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)