Sau khi Thu Phượng về tới thì Từ Sơn Bình bèn kể lại chuyện này với chị ấy, Thu Phương suy nghĩ một hồi, sau vẫn gọi cho đồn cảnh sát, bảo Từ Sơn Bình kể lại mọi chuyện với cảnh sát.
Chị ấy sợ là sẽ lại có người đến "cầu xin thương tình".
Không ngờ là Thu Phượng lại đoán đúng thật.
Buổi trưa ngày hôm đó, khi họ đang bận rộn thì có một người phụ nữ trung niên dẫn theo một cô bé tầm mười hai mười ba tuổi đến trước cửa tiệm, không nói không rằng liền quỳ xuống, còn kéo cô bé quỳ theo, "Cầu xin mọi người rộng lòng tha thứ cho con trai của tôi với! Nó bị oan mà! Nó không cướp giật gì hết! Nó chỉ nhặt được một cái ví thôi mà!"
Tông Thu Phượng ghìm chặt Từ Sơn Bình lại, "Báo cảnh sát!" Lỡ như anh ta ra đó, rồi hai mẹ con giả bộ bị anh ta đụng trúng đánh trúng chỗ này chỗ kia thì khó mà giải thích rõ ràng được, chị ấy đi ra ngoài cửa hàng, "Các người đến nhầm chỗ rồi, muốn kêu oan thì đi đến cục cảnh sát, đi đến trước cửa chính của chính quyền mà kêu. Đi đi!"
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây