Tống Thu Phượng và Từ Sơn Bình lại ra chợ mua nguyên liệu nấu ăn.
Hai người đi bằng xe ba bánh điện, tim cũng đập bịch bịch không ngừng như cái xe ba bánh đang chạy này vậy, một hồi sau Từ Sơn Bình hỏ: “Ngày mai, có khi nào không có người tới không? Sau đó tự hỏi tự đáp: “Chắc chắn không đâu! Những sinh viên ăn thử hôm nay đều khen ngon! Đồ ăn mà mình làm bằng cả tấm lòng thì không lo không bán được!
Chốc lát sau anh ta lại hỏi: “Nếu bán không hết thì phải làm sao? Tống Thu Phượng đáp: “Không sao, mình có tủ lạnh mà!
Canh có đủ bán không nhỉ? Chén đũa thì sao? Nếu như bán xong rồi phải làm sao bây giờ? Lần bày quán ở chợ Giáng Sinh từng xảy ra một lần như vậy rồi?
Hai người hỏi hết những vấn đề có thể nghĩ đến một lần, từ từ thả lỏng, Từ Sơn Bình quay đầu lại, cùng nhau cười với Thu Phượng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây