Nghĩ đến điều này là cô lại cảm thấy phát hoả, mỗi năm đến Tết Âm Lịch anh ta mới trở về nhà hai tuần vậy thì cút đi. Để cha mẹ, con cái cùng mọi chuyện trong nhà ném hết cho chị cả, còn cả một bà mẹ phát phiền của anh ta nữa – lại còn làm ra bộ dáng chính mình là trụ cột trong gia đình!
Hiện tại vẫn chưa có từ ngữ nào để nói đến việc con trẻ bị ở lại nhà nhưng trong thôn đã có không ít người trẻ tuổi đi ra ngoài làm công càng lúc càng nhiều, có không ít những đứa nhỏ được người già nuôi nấng. Một năm chúng chỉ có thể được gặp mặt cha mẹ vài ngày, ông bà nội cưng chiều, cha mẹ thì cảm thấy áy náy có lỗi với các con nên con muốn gì cũng thuận ý cho. Người già trình độ kiến thức ít, càng không biết phải dẫn dắt thế nào cho nên việc học của bọn trẻ hoàn toàn dựa vào bằng việc tự giác, thành tích làm sao có thể tốt lên được chứ?
Vì thế sau khi bọn họ lớn lên sẽ lặp lại theo quỹ đạo giống như cha mẹ, sau khi tốt nghiệp cấp hai là đã lên thành phố làm công. Nhưng lúc nào thế giới bên ngoài đã thay đổi, những công việc cấp thấp vào năm đó cha mẹ chúng đi vào thành phố làm việc đã dần dần chuyển dời đến những quốc gia lạc hậu hơn. Đến lúc đó việc làm càng khó tìm lại không có kỹ năng gì cả, bọn họ được cưng chiều từ nhỏ mà lớn lên cho nên sẽ không rành việc đối nhân xử thế. Chúng càng không thể chịu đựng nổi được sự nhàm chán và cường độ cao trong công việc dây chuyền sản xuất. Có người bị kéo trưởng mắng thì lại nhảy dựng lên chửi lại kéo trưởng…
Thành phố rất lớn nhưng lại không phải của bọn họ.
Vậy là lại trở về quê làm nông sao? Có rất nhiều người từ trước tới nay đều chưa trải qua chuyện làm nông.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây