Dư Tự Tân thầm tính toán lợi nhuận một hồi: “Được rồi! Buổi sáng ngày mai hai ta lại đi xem sản phẩm chỗ chợ xem thế nào, mua thêm chút đồ để kết hợp thêm."
Tống Thi Viễn lại có ý tưởng mới: "Đúng đúng, nếu mua ba bộ một lần, có thể nhận một món quà! Bút bi, quyển sổ cũng được, chúng ta cũng phải làm kiểu khai trương bán hạ giá!"
11 rưỡi giữa trưa, theo như thời gian ăn cơm trưa bình thường thì vẫn hơi sớm, thế nhưng mấy người ăn sớm no sớm, Từ Sơn Bình thu dọn bát đũa, ba chị em rửa mặt, mỗi người mặc một bộ quần áo, cũng đã đến lúc Dư Tự Tân phát huy khả năng trang điểm siêu việt của mình!
Chị hai soi gương, cực kỳ hài lòng: "Ngày mai chúng ta cũng bán một ít đồ trang điểm đi! Em út, nếu em ở trang điểm cho chị ở cửa hàng, bảo đảm sẽ có người muốn mua đồ trang điểm của chúng ta!" Giống như ở trong trung tâm thương mại, có người dùng sợi dây màu sắc rực rỡ buộc lên tóc, một sợi ba đồng hai sợi năm đồng, nếu mua sợi kia về tự nghịch thì ai mà không biết làm chứ? Chỉ là do có rất nhiều người xem, liển có người bỏ tiền ra làm cho người ta thôi.
Dư Tự Tân ngẩn ra, đúng vậy, hai mươi năm sau còn có cửa hàng chuyên trang điểm, làm móng tay, sửa mày làm lông mi nữa mà! Làm một bộ móng tay trên trăm đồng là cực kỳ bình thường.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây