Cảnh sát Lưu lúc trước từng trừng mắt đuồi các cô đi nghe vậy cảm thấy lạ nói: “Đổi luôn họ à? Cha mẹ cháu sinh cháu ra nuôi cháu lớn, vậy mà cháu lại đổi luôn cả họ? Chậc. Ông ấy bĩu môi nhìn Tống Chiêu Đệ, lắc đầu: “Đứa con gái này, chậc chậc!
Đồn trưởng Lý nhìn cái tên mà hai chị em viết: “Em gái, cháu thật sự muốn đổi cả họ sao?
Tống Chiêu Đệ vén tóc cho ông ấy xem: “Có lẽ dì Phùng đã kể cho các chú nghe - Đây là do bản thân cháu tự đụng phải, thật ra lúc trước vết thương mà cháu bị đánh rất nhiều. Ai không vui thì đấm đá cháu vài cái để trút giận, trong nhà có bàn, nhưng cháu không được ngồi làm bài tập trên bàn - cái đó là dành cho em trai! Cháu chỉ có thể ngồi dưới đất, trải vở bài tập lên giường để làm, nấu cơm trễ một chút, ba cháu đánh bài thua, uống rượu, xé sách và bài tập của cháu không biết bao nhiêu lần, vừa xé, vừa mắng cháu đá cháu...
Cô cắn môi, rưng rưng nước mắt hỏi đồn trưởng Lý và cảnh sát Vương: “Chú ơi, nô lệ ở xã hội cũ đã được giải phóng rồi, thì còn muốn theo họ của địa chủ nữa sao? Những việc cực nhọc bẩn thỉu trong nhà đều do cháu làm, vịt do cháu nuôi, trứng vịt do cháu ướp muối, là cháu cắt rau cho lợn ăn, thức ăn cũng là cháu nấu, nhưng trứng vịt và thịt heo để trên bàn, cháu muốn ăn một miếng - cũng không được! Cháu đưa đũa ra sẽ bị đánh bị mắng - Đây không phải là nô lệ ở xã hội cũ thì là gì nữa ạ?
Đồn trưởng Lý chưa nói gì, cảnh sát Lưu đã hét lên: “Nói thế nào đi nữa thì đó cũng là cha mẹ của cháu! Nói bậy bạ cái gì mà địa chủ nô lệ chứ! Công sinh lớn hơn trời, hiểu không?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây