Đọc sách? Đọc sách gì? Mọi người đều đọc sách khiêu dâm bỏ túi, bạn lại đọc sách quản lý? Ồ, còn đọc sách mỹ thuật nữa chứ? Học vẽ? Muốn làm họa sĩ hay gì! Chậc chậc.
Đáng sợ hơn là sự ác ý không có lý do.
Có một lần Tống Cải Phượng vội vàng đi làm, sổ ghi chép đặt ở trên giường chưa kịp thu dọn, trở về kí túc xá tìm không thấy. Cuối cùng tìm thấy được trong sọt rác nhà vệ sinh nữ. May mắn là quyển mới, mới viết được vài trang, nếu như viết đầy hết rồi cô sẽ đau lòng chết mất.
“Đợi chúng ta thuê được nhà rồi thì sẽ ổn thôi! Thu Phượng nghĩ như vậy thì không nhịn được mỉm cười: “Đến lúc đó ba chúng ta mua một cái bàn lớn, sau đó mua một cái đèn bàn để lên, muốn đọc sách thì đọc sách, đọc bao lâu cũng chả ai quan tâm! Trung tâm sinh hoạt văn hóa thể thao mới mở trong nhà máy, chỉ có thêm một cái tivi, vài bàn đánh bóng bàn, không có chỗ yên tĩnh để đọc sách.
Tống Chiêu Đệ cực kỳ vui vẻ: “Đã đưa cho dì Hoàng số máy nhắn tin, dì ấy nhất định giúp chúng ta nghe ngóng chuyện tìm nhà.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây