Dây xích được nắm chặt trong lòng bàn tay, dính đầy mùi mồ hôi của cậu. Kem tiến lại gần dây xích, cẩn thận đánh hơi phân biệt, cố gắng tìm ra mùi hương của chú chó Bắc Kinh trong đống mùi hỗn tạp này. Kem vốn đã có khứu giác tốt, sau khi được tăng cường huấn luyện tại căn cứ huấn luyện chó nghiệp vụ cảnh sát thì càng trở nên lợi hại. Nó đánh hơi được một phút thì ngẩng đầu lên, hít một hơi thật sâu, nhanh chóng bắt được mùi hương của Linh Linh: "Gâu! Gâu gâu " sủa lên.
[Thấy nó rồi!]
Hạ Mộc Phồn kéo chặt dây xích, chạy theo Kem, vừa chạy vừa nói với Lượng Lượng : "Chó của chúng tôi đã phát hiện ra rồi, mau đuổi theo đi."
Lượng Lượng không ngờ Hạ Mộc Phồn lại để con chó của mình giúp mình tìm chó, cậu lau nước mắt trên mặt, không nói hai lời liền chạy theo sau Hạ Mộc Phồn.
Chung Ánh Hồng hôm nay đi giày da, thực ra đi không nổi nữa, cô cúi người chống tay phải lên đầu gối thở dốc, vẫy tay trái, lo lắng hét lên: "Lượng Lượng đừng vội, mẹ đuổi theo sau!" Dù sao trước mắt toàn là người lạ, lỡ đứa trẻ bị bắt cóc thì cô biết tìm ai?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây