Ông chủ cửa hàng tạp hóa thấy mấy người ở tỉnh thành này bảo vệ con mèo nhà mình như vậy, cũng có chút tò mò: "Các anh là người một nhà à? Chỉ vì tìm mèo mà đến tận trấn chúng tôi?"
Cung Vệ Quốc bịa chuyện rất giỏi, càng nói càng trôi chảy: "Đúng vậy, chúng tôi là người một nhà, tìm mèo đã lâu rồi, cuối cùng cũng tìm được. Chỉ là thấy mèo nhà chúng tôi bị người ta bắt nạt, trong lòng không thoải mái."
Hạ Mộc Phồn gật đầu: "Đúng vậy, họ Mạc đó bắt nạt mèo nhà chúng tôi, chúng tôi phải đi tính sổ với ông ta!"
Ông chủ cửa hàng tạp hóa vốn đã có chút ghen tị với ông chủ Mạc, thấy họ vì mèo mà đòi công bằng, cũng không sợ chuyện lớn, tiến lên hóng hớt: "Ông chủ Mạc mở cửa hàng kim khí kia, đối với con mèo nhà các anh đúng là không nể nang gì. Đá mấy lần rồi, còn cầm gạch ném nó, hễ thấy nó là chửi nó là mèo ôn dịch là mèo chết, nếu không phải con mèo nhà các anh mạng lớn thì có lẽ đã bị ông ta đánh chết rồi."
Hạ Mộc Phồn vừa nghe xong, lập tức mặt lộ vẻ tức giận, ôm Cháo Gạo sải bước đến cửa hàng kim khí.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây