Thấy Hạ Mộc Phồn không nói gì, nụ cười trên mặt Phương Viễn càng tươi hơn: "Các cô yên tâm, vụ án này không cần phải lập quân lệnh trạng, chỉ để các cô làm quen với các khoa phòng, tiện thể thích nghi với môi trường mới."
Hạ Mộc Phồn không hiểu ý của Phương Viễn, ngẩng đầu nhìn ông ta: "Trưởng phòng Phương, vụ án này không gấp sao?"
Phương Viễn gật đầu, khoanh tay sau lưng, ung dung nói: "Đúng vậy, không gấp, không gấp chút nào."
Hạ Mộc Phồn nheo mắt lại nhưng không nói gì, chờ Phương Viễn nói tiếp.
Thấy mình đã thả mồi nhưng Hạ Mộc Phồn vẫn không cắn câu, Phương Viễn không khỏi bật cười, không ngờ Hạ Mộc Phồn lại bình tĩnh hơn cả sư phụ Nhạc Uyên của cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây