Vừa nãy trong văn phòng đông nghịt người, Phương Viễn có vài lời không tiện nói, bây giờ chỉ còn lại Hạ Mộc Phồn, Phương Viễn liền hỏi: "Hạ Mộc Phồn, cô đã nghĩ kỹ chưa? Có muốn đến thành phố của chúng tôi không?"
Hạ Mộc Phồn chớp mắt: "Tôi vẫn đang suy nghĩ."
Phương Viễn không vội, cười tủm tỉm nói: "Cô không thấy vụ án con vẹt này chính là sự ám chỉ của ông trời dành cho cô sao, nếu không thì tại sao cô lại đến thành phố của chúng tôi?"
Hạ Mộc Phồn không nói gì.
Dường như thực sự có sự sắp đặt của ông trời. Nếu không có cô tham gia, cảnh sát sẽ không tiếp nhận vụ án này, bởi vì những lời nói kỳ quái của con vẹt không thể chứng minh được điều gì.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây