Cung Vệ Quốc bập bẹm miệng, rõ ràng là vẫn còn thòm thèm.
Hạ Mộc Phồn vừa tức vừa buồn cười, nhét hộp đồ ăn mang về vào lòng Cung Vệ Quốc: "Đang nói là không thấy anh ở văn phòng, ai ngờ anh lại chạy đến nhà tôi. Này, thịt kho tàu, bò xào, tôi đóng hộp cho anh đây. Nếu anh ăn được thì ăn luôn, nếu không ăn được thì để vào tủ lạnh, mai ăn tiếp."
Trời lạnh, đồ ăn trong hộp cơm đã nguội ngắt nhưng cách hộp cơm vẫn ngửi thấy mùi thơm của thức ăn, Cung Vệ Quốc hít mũi, nghiêm trang cầm hộp cơm trong tay: "Cảm ơn nhé."
Hạ Mộc Phồn thấy anh vẫn chưa chịu đi, biết anh có chuyện muốn nói, liếc anh một cái: "Có chuyện gì thì nói đi."
Cung Vệ Quốc thở dài: "Nữ phóng viên đó nghe nói nhà cô nuôi một con chim sáo biết nói, rất thích thú, nằng nặc đòi đến nhà cô xem Phát Tài. Tôi không tiện thay cô quyết định nên đã từ chối cô ta. Nhưng cô ta gặp phải một chuyện, muốn nhờ cô giúp đỡ, tôi nghĩ tối cô cũng sẽ về nhà nên đợi cô ở đây."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây