Nghĩ đến đây, Trâu Thành Nghiệp dồn hết sức lực, cuối cùng cũng thốt ra một câu: "Tôi... rút đơn báo án, thả tôi về nhà đi."
Cho đến tận bây giờ, Trâu Thành Nghiệp mới nhận ra rằng việc chủ động báo án là một hành động ngu ngốc đến mức nào, bây giờ anh ta căn bản không dám tiếp xúc với cảnh sát, không thể đối mặt với bất kỳ câu hỏi nào của cảnh sát.
Chỉ cần nữ cảnh sát trước mặt tha cho anh ta, không hỏi những câu hỏi khiến anh ta vừa xấu hổ vừa sợ hãi nữa thì anh ta thà đối mặt với từng lá thư đe dọa, từng cuộc điện thoại đe dọa.
Nghĩ đến đây, Trâu Thành Nghiệp một lần nữa lặp lại: "Tôi rút đơn báo án, tôi muốn về nhà!"
Ánh mắt Hạ Mộc Phồn lóe lên, chăm chú quan sát phản ứng của Trâu Thành Nghiệp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây