Vừa rồi khi Nhạc Uyên cầm hồ sơ vụ án đến, sắc mặt có chút không ổn, Hạ Mộc Phồn cảm thấy chắc chắn ông ta biết điều gì đó.
Nhạc Uyên trầm giọng nói: "Tôi đúng là biết vụ án này, 12 năm trước khi tôi mới vào nghề được bảy tám năm, đúng lúc tinh lực dồi dào nhất, sự nghiệp hăng hái nhất, thường cùng đồng nghiệp thảo luận những vụ án phức tạp."
"Trong một lần tụ họp, tôi nghe sư huynh Phương Viễn kể về vụ án này. Lúc đó ông ấy là cảnh sát hình sự của đội hình sự thành phố Tinh, tham gia toàn bộ vụ án Thái Thanh Liên, từ đầu đến cuối đều cảm thấy có chút khó hiểu, đối với kết quả cuối cùng cũng cảm thấy rất bất lực."
"Sư huynh Phương Viễn nói lần đầu tiên nhìn thấy Thái Thanh Liên báo án, cô ta mặt tái nhợt, mặc một chiếc váy liền màu xanh lục quân, mặc dù giọng nói có chút run rẩy nhưng vẫn cố gắng bình tĩnh lại, nhìn có vẻ tỉnh táo, ý chí kiên định. Nhưng theo tiến trình của vụ án, cô ta dần thay đổi, trốn trong lòng chồng run rẩy, trông rất đáng thương."
"Sư huynh cũng muốn tin tưởng Thái Thanh Liên nhưng rõ ràng nói rất chắc chắn nhưng khi điều tra lại thấy lời nói của cô ta rất nhạt nhẽo. Thái Thanh Liên nói rằng mỗi ngày đều nhận được điện thoại đe dọa ở văn phòng nhưng theo hồ sơ cuộc gọi của cục viễn thông, thời điểm cô ta nói căn bản không có cuộc gọi nào gọi đến, chỉ dựa vào điểm này, cảnh sát đã nghi ngờ, cho rằng Thái Thanh Liên đang nói dối."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây