Nhưng với tư cách là cảnh sát, càng phải tự chủ, động tay không giải quyết được vấn đề, Hạ Mộc Phồn hít sâu, đè nén sự bốc đồng này xuống.
Tôn Tiễn Binh tức giậm chân: "Chúng tôi đã cứu vợ của ông, vậy mà ông lại đi khiếu nại chúng tôi?"
Chu Diệu Văn cúp điện thoại, lạnh lùng đáp: "Tôi đã nhẫn nhịn hết lần này đến lần khác, vậy mà các người lại dồn ép tôi, thế thì đừng trách tôi bảo vệ quyền lợi của mình. Những cảnh sát không biết tiến biết lùi như các người, đúng là nên quản giáo cho đàng hoàng!"
Dù sao cũng đã bị khiếu nại, cùng lắm thì ghi vào hồ sơ, Hạ Mộc Phồn dứt khoát buông tay, lời nói đi thẳng vào vấn đề: "Tổng giám đốc Chu sợ chúng tôi ở lại bệnh viện như vậy là vì chột dạ sao?"
Chu Diệu Văn tức đến đau gan, nghiến răng nói: "Tôi chột dạ cái gì?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây