Hạ Mộc Phồn cười nói: "Nói đến vụ mất tích của mẹ tôi và vụ mất tích của cha Dương Văn Tĩnh thực sự rất giống nhau. Đều là án ba không, manh mối rất ít, hơn nữa sau lưng họ đều bị người ta vu khống."
Cố Thiếu Kỳ: "Lúc đầu cô có thể tìm được mẹ mình, là bắt đầu từ nguồn gốc của lời đồn đúng không?"
Hạ Mộc Phồn khẽ gật đầu: "So với vụ mất tích của mẹ tôi, vụ mất tích của cha Dương Văn Tĩnh có nhiều manh mối hơn. Không chỉ có thêm một người đồng hành, một chiếc xe tải, mà còn có hồ sơ lưu trú tại khách sạn ở thành phố Hoàn, hồ sơ liên lạc điện thoại. Ngỗng trời bay qua cũng để lại dấu vết, thông qua những manh mối này để lần theo từng bước, biết đâu có thể tìm được một số thứ hữu ích. Mặc dù đã trải qua hơn mười năm tháng thăng trầm nhưng những bằng chứng này sẽ không biến mất."
Ánh mắt của Hạ Mộc Phồn rất kiên định, cả người tỏa ra một luồng sáng tự tin.
Chính sự tự tin và kiên định này đã khiến Cố Thiếu Kỳ cảm phục.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây