Cứ như vậy, Hạ Mộc Phồn, Phùng Hiểu Ngọc, Tro Than, Diệp Chi, Ngu Kính, năm người cùng nhau chạy đến đầu làng.
Hạ Mộc Phồn sờ túi bên phải, ở đó có một túi cứu thương cầm tay, là lúc đi Cố Thiếu Kỳ đã đưa cho cô. Trong túi cứu thương này có đựng thuốc bột chống viêm để điều trị vết thương ngoài, băng gạc, băng keo, i-ốt và một ít thuốc hạ sốt, thuốc cảm, thuốc chống viêm, để phòng khi cần.
Diệp Chi đi đầu.
Cô ấy trông gầy gò nhưng từ nhỏ đã quen chạy trên đường núi, hành động nhanh nhẹn, bước chân nhẹ nhàng, giống như một chú hươu nhỏ trên núi. Xuất phát từ đường chính đầu làng, rất nhanh đã rẽ vào một con đường nhỏ, dần dần phía trước không còn đường nữa, phải dẫm lên cỏ và lá rụng, men theo sườn núi từ từ trèo lên.
Tro Than cũng là một người nhanh nhẹn, bám sát theo sau Diệp Chi, không kìm được bản tính ham chơi, thỉnh thoảng lại chạy vào rừng bắt bướm, bắt châu chấu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây