Trong lúc ba người nói chuyện, thành phố Dao đã ở ngay trước mắt.
Nhạc Uyên đỗ xe ở bãi đậu xe của cục cảnh sát thành phố Dao, người ra đón ông là khoa trưởng khoa hình sự thành phố Dao Nhiếp Vĩ Đạt, tổ trưởng tổ Trọng Án Đường Duệ.
Nhiếp Vĩ Đạt khoảng bốn mươi tuổi, tướng mạo đường hoàng, da ngăm đen, bụng hơi to, vừa nhìn thấy Nhạc Uyên liền cười há rộng vòng tay, tiến lên ôm chặt lấy ông: "Lão Nhạc, lâu lắm không gặp!"
Nhạc Uyên né tránh một cách chán ghét, đấm vào bụng ông ta một cái: "Lão Niếp, không phải lâu lắm không vận động rồi chứ? Có cả bụng mỡ rồi kìa."
Nhiếp Vĩ Đạt trừng mắt nhìn ông ta: “Ông tưởng ai làm người đều giống ông sao, ngày nào cũng chạy khắp nơi? Ngồi nhiều trong văn phòng, không có cách nào khác."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây