Quá nhiều tức giận trong lòng khiến Nhạc Uyên thở không nổi.
Nhạc Uyên đứng phắt dậy, đi đến trước mặt Kha Lộc, cúi đầu nhìn anh ta, ánh mắt như điện, uy lực thập túc.
"Nếu anh còn có lương tâm thì tuyệt đối sẽ không ở trong phòng thẩm vấn, chỉ trích một người mẹ đáng thương đã mất con gái như vậy."
"Nếu anh có một chút lòng thương cảm thì tuyệt đối sẽ không khi Vi Trạch Thanh tìm đến cửa, lại lạnh lùng nói ra những lời như cô ấy đã chết, còn anh vẫn sống!"
"Nếu anh không có ý định hại người thì hai năm trước khi nhận được tin báo tử của Vi Kiều Trân, anh nên đến tận nhà để an ủi, chứ không phải ngay lập tức giữ lại chứng cứ, để phiết sạch quan hệ của mình với vụ án."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây