Một lúc sau, Hạ Mộc Phồn gật đầu nghiêm túc: "Đội trưởng Nhạc nói đúng, Kha Lộc này có vẻ hơi kỳ lạ thật." Đừng nói đến việc yêu đương, ngay cả việc làm bạn bình thường cũng chẳng cần. Dù sao cô ấy cũng là cảnh sát hình sự, nếu tiếp xúc quá gần với người từng liên quan đến vụ án thì bất ổn lắm.
Nhạc Uyên đập mạnh tay phải vào vô lăng: "Đúng rồi ~ Cô nghĩ như vậy là đúng rồi!
Hạ Mộc Phồn mở hộp dimsum mà Kha Lộc tặng ra, lấy một chiếc bánh trứng đút vào miệng Nhạc Uyên: "Này, ông giúp tôi ăn hết dimsum đi."
Nhạc Uyên ho sặc sụa, mất một lúc mới hoàn hồn, cố nuốt xuống, trừng mắt nhìn Hạ Mộc Phồn: "Cô muốn hại chết tôi à?"
Hạ Mộc Phồn cười ha ha, giơ chiếc bánh trứng trong tay lên: "Người thì hơi kỳ lạ nhưng đồ ăn thì đừng lãng phí."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây