Cung Vệ Quốc kịp thời bổ sung một câu: "Chư Lương đã đủ mười tám tuổi, các cậu cũng đã mười bảy tuổi, một khi phạm tội cố ý giết người, cố ý gây thương tích thì phải chịu trách nhiệm hình sự. Đến lúc đó, đừng nói gì đến việc học hành, sự nghiệp, tương lai, ngay cả tính mạng của các cậu cũng khó giữ được!"
Lúc này, mặt Đỗ Hạo Nhiên cũng tái mét.
Cậu ta dù không hiểu luật nhưng cũng hiểu được đạo lý giết người phải đền mạng. Bây giờ cảnh sát đã truy đến tận trường, chắc chắn là đã nắm được chứng cứ gì đó.
Kiều Đóa ở trường vẫn luôn là một học sinh ngoan, bị Cung Vệ Quốc dọa cho sợ đến nỗi chân mềm nhũn, ôm chặt lấy cánh tay Đỗ Hạo Nhiên, giọng khóc nức nở: "Chúng tôi không hại người, chúng tôi chỉ muốn trừng phạt người bố xấu xa của Chư Lương thôi."
Hạ Mộc Phồn nói: "Trừng phạt? Các cậu nói rõ ràng, đừng bỏ sót một chút nào." Là cố ý giết người hay trừng phạt đùa giỡn, phải hiểu rõ toàn bộ sự việc mới có thể định đoạt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây