Cố Thiếu Kỳ nhìn Hạ Mộc Phồn đang trêu Tiểu Mặc, hạ giọng nói: "Em gái tôi ngây thơ, nhìn ai cũng giống người tốt. Nhà hàng xóm của tôi cũng nuôi mèo nên qua lại khá nhiều. Vừa rồi ông bảo tránh xa anh ta, rốt cuộc là vì sao? Nếu ông không nói rõ ràng, ông xem tính cô ấy đơn thuần như vậy, căn bản không để lời nhắc nhở của ông vào lòng. Như vậy, ông hãy nói nhỏ với tôi, tôi sẽ không nói ra ngoài, càng không tiết lộ bất kỳ tin tức nào của ông."
Cố Thiếu Kỳ nhận ra ông chủ là người làm ăn, không muốn dễ dàng đắc tội với khách hàng. Vừa rồi, anh nhắc nhở Hạ Mộc Phồn hoàn toàn là vì thấy cô nuôi mèo tốt. Nếu muốn nghe thêm, nhất định phải xóa bỏ mối lo ngại của ông ta, đưa ra một số lợi ích nhất định.
Quả nhiên, ông chủ Tiền nghiện thuốc lá, vừa nhìn thấy thuốc ngon liền cười tươi như hoa. Ông ta lại thấy Cố Thiếu Kỳ trông chính trực, là một người anh trai tốt quan tâm đến em gái, liền kể lại đầu đuôi câu chuyện.
Hóa ra, Chư Thăng Vinh là khách quen của chợ chim cảnh.
Anh ta tuy không có nhiều tiền nhưng cách ba bốn hôm lại đến cửa hàng thú cưng một lần. Anh ta chỉ mua mèo con, loại mèo tam thể rẻ nhất, chỉ cần vài đồng là có thể mua được một con. Anh ta mua thức ăn cho mèo cũng chỉ mua loại đó, nói là mùi thơm, mèo thích ăn. Anh ta mua thức ăn cho mèo vẫn mua từng cân từng cân, không có tiền mua cả bao.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây