Phí Tân Mai quỳ gối trên mặt đất, quỳ gối bò về phía trước, từng bước bò về phía Mục An Xuân, vừa bò vừa gọi: "Mẹ, mẹ ơi, mẹ đừng bỏ con mà--"
"Cút!"
Phí Lập Ngôn giơ chân đá một cái, đá Phí Tân Mai ngã lăn ra đất.
Phí Tân Mai không từ bỏ, lại đứng dậy, liều mạng bò về phía Mục An Xuân. Bà ta vừa sinh ra đã không có mẹ, là Mục An Xuân đã cho bà ta tình mẫu tử vô cùng sâu nặng, tình yêu này khiến bà ta vô cùng lưu luyến, dù đã năm mươi tuổi, vẫn không nỡ rời xa.
Mục An Xuân cứ đứng yên như vậy, không nói không rằng, cúi mắt nhìn Phí Tân Mai đang bò về phía mình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây