"Phí Thanh Bách từ lâu đã coi nguồn lực quân đội của Phí Lập Ngôn là của mình, tuyệt đối không cho phép có người thứ hai cạnh tranh với mình. Anh ta cầm chìa khóa Phí Tuyết Lan đưa, theo thông tin tài liệu cô ta cung cấp, lén lút đến tòa nhà ký túc xá của Nhà máy hóa chất Đại Khê, giết chết Cố Minh Khang, Tạ Lệ Giao, sau đó lặng lẽ quay về Bắc Kinh."
"Phí Thanh Bách từng được huấn luyện đặc biệt, thân thủ xuất sắc, khả năng phản trinh sát nhất lưu, anh ta ra tay, quả thực là thần không biết, quỷ không hay. Bất kỳ ai cũng không thể ngờ được, đằng sau vụ án giết người cướp của có vẻ như đột nhập vào nhà lại ẩn chứa một bí mật động trời!"
Hạ Mộc Phồn từ từ đứng dậy, nhìn Phí Tuyết Lan đang ngây như phỗng từ trên cao xuống, trong mắt phun ra ngọn lửa hừng hực.
"Ban đầu là hạnh phúc nhặt được nhưng vì sở hữu quá lâu nên cảm thấy mọi thứ đều là lẽ đương nhiên, đúng không?"
"Ăn quả nhớ kẻ trồng cây, ăn gạo nhớ kẻ xay. Các người hưởng ân huệ của Phí Lập Ngôn, Mục An Xuân nhiều năm như vậy, lại hợp mưu giết chết con gái ruột, con rể của họ, còn mặt mũi gọi họ là bố mẹ, là ông bà nội sao?"
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây