Nhưng anh ta vẫn cố nén nỗi đau rỉ máu, tiếp tục nói: "Kỳ nghỉ hè năm 1990, tôi đưa Phí Tuyết Lan về nhà, bố mẹ tôi rất thích cô ấy, cô ấy cũng nói chuyện rất vui vẻ với mẹ tôi. Cô ấy hỏi rất nhiều về bố mẹ tôi, mẹ tôi coi cô ấy như con dâu tương lai, kể hết mọi chuyện của mình cho cô ấy nghe."
"Phí Tuyết Lan cùng tôi tự học, cùng tôi ăn cơm, cô ấy có cơ hội lấy được chìa khóa của tôi."
"Sau khi bố mẹ tôi bị hại, trái tim tôi hoàn toàn bị sự tức giận, đau khổ chiếm giữ, là cô ấy luôn ở bên cạnh an ủi, quan tâm tôi. Tôi muốn chuyển từ y học lâm sàng sang pháp y, Phí Tuyết Lan kiên quyết không đồng ý, đã cãi nhau rất dữ dội với tôi."
"Cô ấy là người Bắc Kinh, bố mẹ đều làm việc trong cơ quan nhà nước, gia cảnh khá giả. Cô ấy nói tôi rất có năng khiếu về y học lâm sàng, chỉ cần kiên trì thì chắc chắn sẽ thành công. Cô ấy còn nói bố mẹ tôi đã mất, cô ấy là người thân duy nhất của tôi, sau này chúng tôi cùng đi làm, cùng xây dựng gia đình, rời xa mọi thứ ở thành phố Hội, sẽ không còn đau khổ nữa."
Sắc mặt Cố Thiếu Kỳ ngày càng trắng bệch, giọng nói cũng ngày càng khàn, nghe mà Hạ Mộc Phồn cũng không khỏi thương cảm: "Anh Cố..."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây