Ông ta mệt mỏi về cả thể xác lẫn tinh thần, không biết nói cái gì cho đúng. Cũng may lúc này mọi người đều thành thật, bận rộn cả đêm cũng không phàn nàn, chỉ nói ông ta nghỉ ngơi sớm một chút, có cái gì sáng mai nói sau.
Mọi người đều đi rồi, Nguyên Đường lại cất gói đồ của mình đi.
Mí mắt Nguyên Đức Phát giật giật, Nguyên Đường cất đi mấy bộ quần áo rách nát của mình, còn lại là sách giáo khoa, bọc vào một cái bọc nhỏ, còn những thứ khác cô không đụng vào một chút nào, chỉ đeo mấy món đồ này ở trên người.
“Đại Nha, con làm gì vậy?
Nguyên Đường mặt vô cảm nói: “Con ra ngoài ở.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây