Trong lòng Vương Hạo dâng lên nỗi cay đắng, anh ta trơ mắt nhìn Triệu Hà nói chuyện với bạn học xong rồi cùng đám đông đi hát karaoke.
Anh ta thất thần, cảm thấy như đã đánh mất thứ gì đó, nhưng bây giờ muốn tìm lại, lại chẳng nhớ nổi mình đã đánh mất cái gì.
Có lẽ những câu chuyện xưa kia đều không có thật, chỉ có con người rụt rè trong câu chuyện đó là thật.
Viên đạn được bắn ra từ những năm tháng tuổi trẻ, đột nhiên xuyên trúng con người trung niên không thành công kia, Vương Hạo rơi nước mắt, nhưng không biết mình khóc cho ai.
-----
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây