Cô biết ngày đó không còn quá xa.
Sau khi tạm biệt Hồ Yến, Nguyên Đường đến ngôi miếu đổ nát trước, đếm số tiền mình có rồi cất lại đó. Sau đó cô dựa theo ánh trăng đi về nhà, về tới nhà liền trông thấy Nguyên Liễu và Nguyên Cần đang giương cung bạt kiếm, có vẻ hai đứa vừa mới đánh nhau, đồ đạc vương vãi đầy đất.
Nguyên Đường chẳng thèm nhìn hai người, rửa mặt xong liền lên giường ngủ.
Nguyên Liễu hậm hực dọn dẹp đồ của mình, còn Nguyên Cần thì mím môi, trong phòng này ai cũng hiểu nhau cả rồi, cô bé cũng lười khóc.
Ba người nằm chung trên giường, người nào cũng đều cách người kia một khoảng xa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây