Món đồ như đường trắng này, cho dù là bây giờ, ở những vùng quê xa xôi cũng vô cùng khan hiếm.
“Có một lần vào dịp Tết, trong nhà mua một ít kẹo vụn, dùng giấy đất gọi lại, dán một tấm giấy đỏ lên trên. từ lúc mua về người trong nhà đã nói là kẹo mua về để ba mươi Tết dùng.
Triệu Hoán Đệ dặn dò hết lần này đến lần khác, cất kẹo vào trong ngăn cao nhất của tủ bát, chỉ sợ đám nhỏ bọn họ lấy kẹo ăn mất, đến lúc đó đi thăm hỏi họ hàng lại không có gì mang theo, còn bắt bọn họ đứng trước bức ảnh của Mao Chủ Tịch lần lượt bảo đảm.
Nguyên Đường: “Lúc đó em rất muốn ăn, nhưng lại không dám. Cuối cùng em lại nghĩ ra một cách, em chỉ cần nói với bà nội em là được rồi, em nói em sẽ giặt quần áo cho bà ấy, đến lúc mang kẹo đi biếu thì bà ấy chia cho em một ít.
Bây giờ nghĩ lại cảm thấy thật là ngốc, lúc đó bà nội đã ở cùng với cả nhà bác cả, thường thì mỗi khi cô đến, bà nội đều giấu đồ lên không cho cô ăn, chỉ có lúc bà nội muốn sai bảo cô, mới gọi cô đến.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây