Người đòi nợ giận dữ rút tay lại: "Chị dâu già, chẳng phải em nói Đống Tử nhà chị đã đến lúc nên gánh vác việc nhà rồi à, dù trường học có tốt đến mấy cũng không thể cứ ở lì được. Nếu nó thi mười năm, chẳng lẽ chị còn trả thêm mười năm sao? Con lớn nhà chị thi đỗ thủ khoa cũng đã dùng hết khói xanh trong nhà chị rồi, chị nói với Đống Tử một chút, đừng nghĩ đến việc đi học nữa.
Ánh mắt Triệu Hoán Đệ đục ngầu, như là nước mắt chực trào ra, tụ ở trên tròng mắt.
Giọng nói của bà ta cũng già yếu tàn tạ, liên tục cẩn thận xin lỗi người ta.
Người đi rồi, Triệu Hoán Đệ cũng đi vào trong phòng.
Bà ta run rẩy nói với Nguyên Đống đang ngồi yên: "Đống Tử... Hay là, chúng ta đừng học nữa được chứ?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây