Trịnh Tiểu Vân nghe nhiều câu nói như vậy, trong lòng phiền não.
Nhưng Nguyên Đường không hề hỏi cô gì cả, cũng không đánh giá, việc này đã khiến cho Trịnh Tiểu Vân cảm kích vạn phần.
Trịnh Tùng vẫn có chút lo lắng, ông ấy chưa từng thấy người nào có độ tuổi và khí chất giống như Nguyên Đường, trong lòng xuất hiện vô số suy đoán.
Trịnh Tiểu Vân nhìn chú, hỏi một câu chân thành: “Cậu ơi, cậu nghĩ nhiều thì được gì, chúng ta có gì đáng giá để người ta mưu đồ?
Một câu nói đánh thẳng vào lòng Trịnh Tùng, đúng vậy, người ta đã là quản dốc, chịu giao việc cho mình đã làm cảm tạ trời đất rồi, có cái gì đâu mà mưu đồ?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây