Nguyên Đống vẫn chưa nói chuyện, Nguyên Đức Phát đang bên bờ vực hấp hối nằm trên giường bệnh đã ngắc ngứ nói: “...Về...về...
Triệu Hoán Đệ rơi nước mắt: “Về nhà đi.
Ở bệnh viện cũng không có tiền. Hơn nữa, bà ta theo tư tưởng cũ, cảm thấy người phải chết ở quê nhà thì mới gọi là chết yên ổn.
Người trong thôn quyết định đã giúp thì giúp cho chót, đưa Nguyên Đức Phát trở về thôn.
Thời tiết tháng tư, gió xuân không nóng không lạnh, thổi vào mặt nhẹ nhàng ấm áp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây