Phòng đối diện cái gì cũng tốt, người cũng dễ chịu, chỉ có điều hoàn cảnh gia đình mấy người trong phòng đối diện không mấy khá giả. Đến lúc cần mang đồ đi chơi như thế này, Điền Mật lại cảm thấy thiệt thòi. Không như phòng cô ta, điều kiện gia đình của Lâm Phi tốt thấy rõ, Nguyên Đường cũng chẳng hề giản dị như mấy sinh viên ngoại tỉnh bình thường, quan trọng nhất là cả hai đều không phải kiểu người chi li tính toán.
Điền Mật hối hận, cô ta vẫn muốn đi cùng phòng mình, nhưng bắt cô ta phải chủ động cúi đầu thì cô ta quyết không làm.
Hôm nay, suốt dọc đường cô ta đã ngập ngừng muốn mở lời mấy lần nhưng cuối cùng vẫn không nói ra được. Lại nhìn thấy Nguyên Đường và Lâm Phi càng lúc càng thân thiết với Hoàng Hân Nam, cô ta càng bực bội hơn.
Cứ cho là vừa nãy vô tình đi, nhưng cũng có thể nói là cố ý, tóm lại là chân tay cô ta nhanh hơn đầu óc, đến khi thấy Nguyên Đường cau mày nhìn mình thì cô ta mới bắt đầu lo lắng.
Thế nên Điền Mật chẳng dám nói gì mà lẳng lặng đạp xe đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây