Nguyên Cần nhìn người ba tê liệt và người mẹ hung dữ của mình, ngọn lửa trong lòng chỉ phốc phốc hai cái, cuối cùng thì bị dập tắt hoàn toàn.
Cô ta cúi đầu không nói gì. Nguyên Đức Phát ho hai tiếng, định nói gì đó. Nguyên Cần cũng đã bưng bát cơm lên rồi.
Nguyên Đức Phát ăn cơm mà lại thấy miệng đắng.
Vẻ mặt Triệu Hoán Đệ đắc ý. Trải qua những gì xảy ra với con gái lớn, giờ bà ta đã hiểu rằng đối xử tốt với con gái là vô dụng, với Nguyên Cần cũng như vậy. Nếu đối xử với nha đầu này tốt một chút, nó liền sẽ vểnh đuôi đuôi lên trời.
Cảm thấy mỗi tháng bỏ ra số tiền thì đã có thể khinh thường cái nhà này sao? Đúng là suy nghĩ thật đẹp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây