Nước mắt Triệu Vân rơi xuống khăn gối: "Vậy chúng ta làm sao bây giờ? Nháo ồn ào như vậy cũng không thể không học được."
Vương Lập Quần ôm chầm Triệu Vân: "Được, được, anh sẽ đi với con bé, trước đó là lỗi của anh, là anh mặc kệ Tiểu Hạ, từ nay ta sẽ đưa đón con bé, ngày mai anh sẽ hỏi giáo viên chủ nhiệm, quan sát thái độ của những người xung quanh con bé.
Ông ấy cũng hối hận vì con gái mình phải chịu tổn thất lớn như vậy chỉ vì sự sơ suất của mình.
Triệu Vân ‘ừ’ một tiếng.
****
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây