Đi tới đi lui tới lần thứ mười, người nhà đó cũng quen mặt ông ta, thấy ông ta thì cười. Vì vậy ông ta không cần phải đi tới đó thường xuyên nữa.
Nguyên Đức Phát nhìn bầu trời âm u, không khỏi lại lần nữa nghĩ về con gái lớn.
Cái hồi khi con gái lớn còn ở nhà, ông ta không cảm thấy gì, nhưng bây giờ trong nhà gặp đủ thứ biến cố, ông ta luôn không ngừng nghĩ nếu như con gái lớn vẫn còn ở nhà thì sẽ ra sao.
Nghĩ ngợi một hồi lâu, Nguyên Đức Phát cười khổ một tiếng.
Bây giờ nhà chẳng ra nhà, ông ta cũng không biết mỗi ngày mình đang sống vì điều gì nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây