Nguyên Đức Phát vội vàng nói: “Bà nói cái gì thế? Thân là ba mẹ con cái, sao có thể vậy được?
Triệu Hoán Đệ ném đũa xuống đất, nước mắt tràn ra, nhìn chồng mình quát: “Vậy ông nói phải làm sao bây giờ?
“Trong nhà nghèo tới mức nào rồi, anh cả ông chỉ lo cho bản thân, hôm tôi uống thuốc ông ta cũng chẳng dám lại gần, chỉ sợ chúng ta đòi tiền đeo bám. Em trai tôi thì vô tâm, bị một người phụ nữ sai khiến. Nguyên Đường cũng chẳng còn nhỏ nữa, sao không nghĩ tới việc nếu nó không ra ngoài làm công thì cả nhà mấy miệng ăn chúng ta ở trong thôn đã bị người ta ức hiếp tới mức nào?
“Nếu không phải Vương Phán Nhi ỷ vào việc con gái mình kiếm được tiền, sao bà ta dám gây khó dễ với tôi chứ? Mấy kẻ trong thôn trong mắt chỉ có danh lợi, công bằng thì đố ai nói cho!
“Nếu không phải như vậy thì sao tôi lại phải uống thuốc?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây