Nguyên Đống bị cái dập đầu của bà ta làm mềm lòng, cuối cùng cũng thôi.
Cán bộ thôn tốn hết miệng lưỡi, cuối cùng cũng bắt Vương Phán Nhi bồi thường cho nhà họ Nguyên.
“Thì đưa ba trăm đi, nhớ cho kỹ; sau này ngậm miệng lại.
Vương Phán Nhi trong lòng đừng nhắc tới có bao nhiêu ủy khuất, nhưng bà ta không dám nói, ba trăm thì ba trăm, bà ta quay về sẽ gọi điện cho Trần Châu đòi. Cái gì mà Trần Châu một tháng tiền lương chỉ có hai trăm?
Nói bậy! Mẹ cô ấy sắp phải ăn cơm tù rồi, dù cô ấy bán máu cũng phải gửi tiền về!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây