Nguyên Liễu Nguyên Cần cũng đi ra, lê giày ở bên cạnh yên lặng rơi lệ.
Chồng Vương Phán Nhi đứng trước cửa nhà mình, nhìn cảnh tượng này đã biết là hỏng bét rồi, ông ta không dám tiến lên, chỉ dám len lén theo sau mọi người, Nguyên Đức Phát bị người khuyên ở một bên, rất sợ ông ta chịu đả kích cũng xảy ra vấn đề.
Chồng Vương Phán Nhi sờ mũi một cái, tiến lên muốn nói với Nguyên Đức Phát hai câu tốt lành.
Ông ta mới vừa mở miệng, Nguyên Đức Phát đã đỏ mắt, bốc lên một nắm bụi ném về phía ông ta: “Cút!
Người trong thôn cũng sắc mặt khó coi, chồng của Vương Phán Nhi chỉ có thể lạ ảo não trở về nhà mình, ngay cả cửa cũng không dám ra ngoài.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây