Liên tiếp bốn năm ngày, Triệu Hoán Đệ tức đến nỗi không buổi tối nào ngủ ngon, buổi sáng hôm nay, bà ta vừa rời giường đã nhìn thấy cửa một bãi canh thừa đã đông thành đá trước cửa nhà, trời lạnh, những thứ đó kết thành băng nhìn cũng rất bẩn thỉu.
Bà ta vừa thò đầu ra, nhìn thấy đầu của Vương Phán Nhi rụt trở về, còn mang một cười khanh khách.
Tiếng cười kia giống như một cây búa nặng, sợi dây được đặt tên là lý trí trong đầu Triệu Hoán Đệ lập tức đứt phựt.
Bà ta cầm lên chai thuốc trừ sâu trong ngăn kéo, điên điên khùng khùng đứng trước cửa nhà họ Trần gào to mắng người, sáng sớm mùa đông vốn ít người, nhưng có chuyện hay để xem, cũng có vài người loáng thoáng ló đầu ở đầu hẻm.
Vương Phán Nhi vẫn là bộ dạng heo chết không sợ nước sôi, mặt đầy vô lại, trong lúc đó còn đáp trả mấy câu, đòn ruột chính là khiến người bực tức.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây