Nguyên Đường nghĩ rất thoáng: “Vốn dĩ bày sạp chỉ là tạm thời thích nghi, nếu lần này kiếm đủ, em định chờ đến nghỉ đông tìm một chỗ ổn thỏa để kiếm tiền sau.
Nguồn hàng ở chỗ Hồ Thanh cô không muốn buông, nhưng cũng biết Hồ Thanh không quá ổn định, xe của anh ấy đi không có quy luật, giống như lần này, một khi món hàng nào bán tốt, cô cũng chỉ có một ít hàng, căn bản không ăn được món lời lớn nhất.
Hồ Yến nghĩ đến những gì Nguyên Đường đã nói, giao phần tiền thuộc về Hồ Thanh cho anh ấy, bao gồm một phần lần trước muốn chia cho Hồ Thanh một, sau đó giải thích chuyện chia chác.
Lần trước Hồ Thanh chỉ nghe Hồ Yến nói một lần, khi đó anh ấy vội lên xe, không nghe chi tiết, chỉ nói lần sau trở về thì đưa anh là được, nhưng Hồ Yến vừa lấy ra hơn hai trăm đồng, Hồ Thanh lập tức ngây người.
Nhiều như vậy!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây