“Hai đứa nhìn Trần Châu nhà bên kìa, người ta hiếu thuận biết bao. Mẹ con bé Vương Phán Nhi thay con bé quyết định hôn sự, người ta định hôn đã vào nam làm việc. Bây giờ mới đi bao lâu, hai ngày trước đã gửi về năm mươi đồng.
Triệu Hoán Đệ bịt mũi khen Vương Phán Nhi, trong lòng bà ta có không phục đi nữa cũng phải thừa nhận, lần này Vương Phán Nhi thắng bà ta một nước.
Con gái bà ta nuôi thì làm loạn, đoạn tuyệt quan hệ với gia đình, Vương Phán Nhi một người không thể đưa ra bàn, lại nuôi được một đứa con hiếu thuận như Trần Châu. Bà ta nghe nói Vương Phán Nhi yêu cầu nhà bên kia sáu trăm đồng tiền sính lễ, sáu trăm! Triệu Hoán Đệ cắn răng tức giận, nếu tiền này cho bà ta thì tốt biết bao!
“Hai đứa phải học cái tốt, học ai cũng đừng học theo chị cả mình, đó là đồ ăn cháo đá bát, sau này không có nhà mẹ đẻ, sau này đi đâu cũng bị người xem thường! Nó gả đi bị nhà người ta khinh thường, đến lúc đó nếu nó trở lại tìm chị em hai đứa, hai đứa ai cũng không cần cho nó chỗ dựa! Kêu nó nhìn lại đi, ra khỏi cánh cửa này, nó chẳng khác gì cô hồn dã quỷ không nhà không nghiệp!
Triệu Hoán Đệ nói một hồi lại chuyển chủ đề lên người Nguyên Đường, miệng đầy oán khí.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây