"Nhìn xem còn cần mài giũa thêm gì không?"
Sở Nguyệt Nịnh cầm kiếm gỗ đào ở không trung vung vẩy hai lần, lờ mờ có thể nghe thấy tiếng gió, đối diện với ánh mắt kinh ngạc của Vệ Nghiên Lâm, cô cười nói: "Ổn rồi."
"Còn muốn khắc rồng lên không?" Vệ Nghiên Lâm lỡ lời đề xuất, rồi lại vội vàng giải thích: "Tôi không biết khắc, nhưng có thể nhờ thầy khác khắc."
"Không cần, đơn giản vậy là được. Đồng tiền chu sa anh còn cần không?"
"Tôi có rất nhiều đồng tiền chu sa, cô thích thì cứ chọn một cái." Vệ Nghiên Lâm hào phóng đẩy hộp đồng tiền chu sa về phía Sở Nguyệt Nịnh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây