Ra khỏi thang máy, Ân Phụng Xuân không cười nữa, nhìn thẳng vào Ngô Lệ Toàn nói: “Khương Minh Châu sẽ giải thích rõ ràng cho cô, tôi không phải loại người như cô nói.”
“Vâng, bác sĩ Ân.” Ngô Lệ Toàn lịch sự đáp lại, “Tôi tin bác sĩ Ân là người tốt.”
Hai người đàn ông khác nhìn vẻ mặt lịch sự của cô, trong lòng chỉ có thể lướt qua một ý nghĩ: E rằng đây là một cô gái không sợ trời không sợ đất.
Ân Phụng Xuân cau mày quay đi.
Hoàng Chí Lỗi nhìn bạn của tiểu sư muội, chỉ có thể nghĩ: Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã. Tiểu sư muội là một cá thể đặc biệt, bạn của tiểu sư muội cũng không phải người thường. Chuyện của anh, Ngô Lệ Toàn căn bản không quan tâm, dù sao cô ấy không giống như bạn mình luôn ở bệnh viện này, kinh doanh trà không được ở bệnh viện này thì có thể làm ở bệnh viện khác. Cô ấy chỉ lo lắng cho bạn mình, hỏi: “Oánh Oánh bây giờ đang ở nhà bác sĩ Tào sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây