“Em đang khen tôi sao? Tôi hỏi về cậu ấy, không phải tôi.” Đào Trí Kiệt không nhịn được bật cười.
Vị đại lão như sư huynh Đào đâu cần cô khen, cô không khen, chỉ nói sự thật mà thôi. Tạ Uyển Oánh lộ ra vẻ bất đắc dĩ trên mặt.
Khuôn mặt chân thật của tiểu sư muội khiến Đào Trí Kiệt cười đến mức mắt cong cong như vầng trăng non, nói: “Em xem phẫu thuật với góc nhìn khác với những người khác. Xem ra tiết học của thầy Đàm cuối cùng đã mang lại cho em tầm nhìn mới.”
Nghĩ đến thầy Đàm miệng dao găm tâm đậu hũ, lòng Tạ Uyển Oánh ấm áp.
“Bỏ qua yếu tố tôi, em hãy nói ý kiến của em về bác sĩ Tống.” Đào Trí Kiệt bảo cô nói tiếp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây