Thẩm Hi Phỉ cúi đầu xuống.
Ánh mắt bác sĩ Tân nhìn cô ấy trở nên nghiêm khắc: Cô đang làm cái gì vậy? Chẳng trách khoa Ngoại Tổng Quát II đến phàn nàn. Kiểm tra đơn giản như vậy mà cô cũng không làm được sao?
Cô ấy không phải đã nói rồi sao? Cô ấy không nhớ. Hơn nữa vừa rồi cô ấy thấy, rõ ràng là Tạ Uyển Oánh không trả lời được câu hỏi của bạn học, chắc là cũng giống cô ấy không biết làm. Sao Tạ Uyển Oánh lại đột nhiên trả lời được. Thẩm Hi Phỉ cắn môi.
Thôi được rồi, bệnh viêm ruột thừa không thuộc khoa Sản, có thể học sinh quên, nhưng mà, bắt mạch trước khi sinh thì sao? Dù sao thai phụ này cũng đau bụng, cô ít nhất cũng nên thử xem có phải đau tử cung hay không, sờ mà không dám báo cáo kết quả chẩn đoán là sao?
Bác sĩ Tân không nói nên lời trước sự im lặng khó hiểu và thiếu tự tin của học sinh này, đành phải tự mình bắt mạch lại, xác định là sờ thấy nhiều chi của thai nhi, nói: “Cần cân nhắc đến khả năng mang đa thai. Thai phụ có biết mình mang song thai không? Theo lý thuyết, ở tuần thai này, đáng lẽ đã siêu âm lần đầu rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây