“Từ lúc bà ấy ngã xuống đến khi tôi sờ vào động mạch cổ và thấy bà ấy khó thở khoảng hơn năm phút, khó có thể coi là trong thời gian vàng cấp cứu tim. Tôi nhớ lại, khi tôi đến kiểm tra thì thấy trong miệng bà ấy có rất nhiều dị vật, như là bị dị vật làm tắc nghẽn đường thở, khó thở, cộng thêm kích thích từ bên ngoài, đồng thời khiến bệnh tim tiềm ẩn của bà ấy phát tác dẫn đến ngừng tim. Vì vậy, tôi nhanh chóng dọn sạch dị vật trong cổ họng của bà ấy. Người bệnh lớn tuổi, không loại trừ khả năng bản thân bà ấy có bệnh tim mạch như bệnh mạch vành.”
Tất cả nhân viên y tế hiện trường đều lắng nghe cô phân tích rõ ràng mạch lạc. Liễu Tĩnh Vân cũng rất ngạc nhiên: Tiểu sư muội nhớ rõ từng chi tiết một cách chính xác như vậy.
“Ý cô là ——” Bác sĩ Ngụy tay sờ cằm suy nghĩ về lời cô nói.
Tạ Uyển Oánh tổng kết: “Có thể thời gian từ lúc tim bà ấy ngừng đập đến khi tôi ép tim lần đầu tiên, không quá một phút, vì vậy việc ép tim rất hiệu quả.”
Người bệnh ngã xuống không có nghĩa là lập tức ngừng tim. Ví dụ như trường hợp của người bệnh này, theo phân tích của Tạ Uyển Oánh thì không phải như vậy. Tại sao phải nhấn mạnh khoảng thời gian từ khi tim ngừng đập đến khi ép tim, điều này giúp bác sĩ dự đoán sự phát triển bệnh tình tiếp theo của người bệnh. Tim đã đập trở lại, nhưng có thể do trước đó trì hoãn quá lâu, bỏ lỡ thời gian vàng, không biết não có bị ảnh hưởng gì không.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây