“Hâm mộ khoa Cấp cứu của bệnh viện chúng tôi sao? Mấy cô là bác sĩ ở đâu?” Một bác sĩ cấp cứu nam vén rèm bước đến trước mặt họ, chắc là nghe thấy cuộc trò chuyện của họ, nên hỏi.
Nghe thấy tiếng nói, Tạ Uyển Oánh và Liễu Tĩnh Vân ngẩng đầu lên.
Vị bác sĩ nam đứng trước mặt khoảng hơn ba mươi tuổi, không đeo kính, mặt vuông chữ điền, xắn tay áo blouse trắng lên để lộ hai cánh tay cơ bắp, toát lên vẻ giỏi giang, giọng điệu nói chuyện không gay gắt, nhưng đôi lông mày rậm lại rất nghiêm túc.
“Tôi họ Ngụy.” Anh ta chỉ vào thẻ bác sĩ đeo trên ngực.
Không biết vì khoảng cách hay ánh đèn mà Liễu Tĩnh Vân và Tạ Uyển Oánh không nhìn rõ chữ viết trên thẻ, liền gọi theo: “Bác sĩ Ngụy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây