Trong phòng VIP vang lên tiếng cười. Cả ba bác sĩ của Đại học Y khoa Trọng Sơn cũng cười không ngậm được miệng, chính họ cũng thấy buồn cười.
“Chúng tôi chỉ tò mò tại sao cô ấy lại đăng ký vào Quốc Hiệp?” Lời này đủ cho thấy ba vị đồng hương, danh y này rất hứng thú với Tạ Uyển Oánh.
Một nữ học bá khối tự nhiên hiếm thấy, cuối cùng lại lặn lội đường xa đến miền Bắc học y, là vì sao? Vì theo đuổi điều tốt đẹp hơn? Nếu là vì tập trung vào nghiên cứu trong phòng thí nghiệm y học, coi Quốc Hiệp là bàn đạp để ra nước ngoài, thì việc rèn luyện xa nhà trước là có thể hiểu được. Nếu là vì muốn làm bác sĩ lâm sàng, làm bác sĩ khác với các ngành khác, sinh viên y khoa trong nước muốn ra nước ngoài làm bác sĩ trực tiếp là căn bản không thể. Tương tự, sinh viên y khoa nước ngoài muốn làm bác sĩ trực tiếp trong nước cũng không thể.
Hệ thống đào tạo và yêu cầu đối với sinh viên y khoa ở các quốc gia khác nhau, chứng chỉ hành nghề y cũng khác nhau. Ra nước ngoài yêu cầu thi lại. Vào trong nước cũng yêu cầu thi lại. Ra nước ngoài làm bác sĩ lâm sàng, phải thi bao nhiêu năm mới có thể lấy được chứng chỉ nước ngoài, điều này khó nói trước được. Học y vốn đã mất nhiều thời gian, vì vậy rất nhiều người muốn ra nước ngoài thường vừa làm bác sĩ trong nước vừa tiếp tục thi cho đến khi thi đậu mới ra nước ngoài. Thậm chí còn lợi dụng thời gian giao lưu của bệnh viện với nước ngoài để tìm kiếm các mối quan hệ, ở nước ngoài muốn thi bác sĩ phải phỏng vấn, quan hệ rất quan trọng.
Cuối cùng, đa số sinh viên y khoa ra nước ngoài là để làm việc trong phòng thí nghiệm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây