“Sư huynh, chuyện này—”
“Oánh Oánh, cậu đừng quan tâm bọn tớ, cậu ra ngoài đi.” Triệu Triệu Vĩ và Lý Khải An nói với cô.
“Hai cậu chú ý nhé.” Tạ Uyển Oánh dặn dò bạn học, “Ngày mai bắt đầu chạy bộ, từ từ thôi, lúc đầu đừng chạy nhanh quá.”
Cô vừa dứt lời, bên ngoài vang lên tiếng cười ồ.
Lâm Hạo ngửa mặt lên trời trợn trắng mắt, thầm nghĩ: Hai tên này làm mất mặt con trai trong lớp rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây